Cảm về Xuân

79225e4c9e03525d0b12

 

Cái cảm giác lạ lùng len lỏi tâm trí, thấm vào dòng máu, thấm trong từng tế bào cơ thể mỗi người dân Việt Nam và chi phối mọi hoạt động cuộc sống. Nhịp sống những ngày cận tết thay đổi theo cảm xúc xuân lan tỏa toàn xã hội.

Khoảng giữa tháng Chạp, hương sắc xuân đã bắt đầu dậy lên từ những ban mai thoang thoảng gió, từ ngoài ngõ đến trong từng không gian ngôi nhà. Người người, nhà nhà hứng khởi, rộn ràng, sắm sửa, tích lũy những cái đẹp, ngon, lạ, quý... để chờ đón những ngày xuân.

f19adcf81cb7d0e989a6

Tết là dịp người thân, bạn bè quây quần bên nhau.

Mười hai tháng mệt nhoài vật lộn với cuộc sống cơm áo, với bon chen cuộc đời. Xuân về cũng là lúc mỗi người được tạm lắng mình, được tận hưởng cái cảm giác thư thái, an lành bên người thân, ngắm nhìn lại ngôi nhà là không gian sống của cả gia đình, tô điểm những chậu hoa, cây cảnh, sắp xếp lại trật tự các đồ vật trong nhà hợp lí hơn, xinh đẹp hơn. Bởi theo quan niệm, mùa xuân là khởi đầu của mới mẻ, là sự kỳ vọng cho những điều tốt đẹp cho cả năm. Mọi người hăm hở chuẩn bị thật chu đáo, tươm tất để đón nhận niềm vui xuân đến.

Những ngày cận kề tết, tưởng chừng như mọi người quên tất cả khó khăn cuộc sống để lắng nghe từng âm thanh, hương sắc của ngày xuân, mùa xuân. Mong mỏi khoảnh khắc giao thừa, mong mỏi những ánh mắt chờ nhau, những nụ cười rang rảng, những li rượu nồng quây quần bên mâm cơm ấm áp. Mùi nhang trầm thơm nồng khắp nơi, bánh tét, bánh chưng trên mâm cơm rượu thịt, chả giò, dưa hành, củ kiệu hòa quyện tạo nên một văn hóa ẩm thực rất đỗi thân thương của ngày tết.

Cuộc sống cứ vội vã trôi đi nếu không có những ngày xuân sống chậm lại bên nhau, vì nhau, hiểu nhau, chia sẻ với nhau những câu chuyện xuân ấm tình. Cuộc sống sẽ tẻ nhạt vô cùng nếu mất đi ngụm chè xanh ngồi với đám bạn, mất đi nụ cười của mẹ trong chiều xao xác gió xuân, mất đi ánh mắt cha dịu hiền dõi bước chân con khôn lớn trưởng thành.

Và chỉ có mùa xuân mới thôi thúc chúng ta khắc ghi những điều quý giá ấy vào tâm khảm. Bởi, mùa xuân còn trở lại nhưng tuổi của mẹ cha không trẻ lại bao giờ. Tôi chợt nhận ra tình yêu thương sâu nặng đến với bậc sinh thành của mình, biết ơn đến Tổ Tiên... Đâu đó trong tôi thắt lại một cảm giác hụt hẫng, miên man của những ai xa quê, đón một cái tết truyền thống dân tộc khi không có người thân bên cạnh, không có đám bạn thời trẻ trâu, không có không khí của những ngày đi sắm tết... tất cả ký ức cũng chỉ biết gói gém lại trong hành trang cuộc đời tha phương... tự nhiên tôi trỗi dậy cảm xúc và chạnh lòng thương cảm.

Xuân yêu quá! Yêu từ ngọn gió đến nhành hoa, yêu từ ánh mắt nụ cười đến cái bao lì xì, tiếng chó sủa râm ran khi khách đến nhà...hương xuân sánh ngọt trong lòng người dân Việt Nam. Và đọng trên từng câu thơ tôi viết:

d8d68e80b3c37f9d26d2

 

Đã là mùng 3 tết Nhâm Dần, một cái tết rất đỗi tự hào của người dân Việt Nam, cái tết trong sự mất mát, đau thương khi mất đi người thân vì dịch bệnh covid, cái tết của sự phá sản nhiều doanh nghiệp... nhưng cái tết vẫn không mất đi vị ngọt của Tết đoàn viên: đầm ấm bên tình thân, hồn nhiên bên hoa cỏ, hào hứng chờ đợi những điều tốt đẹp của những ngày mai... cái tết của sự nỗ lực không ngừng nghỉ của cả dân tộc.

Tôi nhâm nhi cốc chè xanh đầu xuân mới và ngắm những cánh hoa mai, hoa đào, lòng rộn ràng yêu thương. Những kỷ niệm vui buồn  những khó khăn và thành quả ăm ắp trong hương xuân. Một năm mới đã đến, một mùa xuân mới đã về, những ấp ủ mới, nhen nhóm mới, con người có hẹn với mùa xuân để tin vào những điều tốt đẹp bất ngờ... Xuân mãi là xuân của cuộc đời, xuân của tự do...

Nhà Báo Chu Loan, mùng Ba tết Nhâm Dần

Nguồn: Phapluatplus.vn